NÂNG TẦNG NHÀ QUẬN 6
Sáng sớm ngày đầu tiên của năm mới nên tìm kiếm công ty NÂNG TẦNG NHÀ QUẬN 6.
Con đường quen thuộc con vẫn thường lái xe đi làm hôm nay như chìm trong màn hơi nước còn ướt dượt của mưa đêm. Không gian đặc quánh bởi sương mù bao phủ kết thành những làn khói mỏng bay là là trên mặt đường. Đi xuyên trong không gian tĩnh lặng đó, con có cảm giác như mình đang lái xe trong mây vậy. Cái cảm giác bồng bềnh ngắn ngủi ấy hòa quện vào nỗi nhớ Mẹ khi con giở tờ lịch bước sang năm mới.
Thắm thoắt đã 6 năm trôi qua kể từ ngày Mẹ thổi tắt ngọn nến cuối cùng mừng thọ trên chiếc bánh cùng các cháu vây quanh bà. Thời gian trôi nhanh quá Mẹ à. Có biết bao đổi thay trong khoảng thời gian qua. Cảnh vật đổi thay, con người cũng lớn hơn, cũng già đi thêm chút nữa. Thậm trí lòng người có lúc cũng đổi thay. Chỉ có nỗi nhớ về Mẹ của con là không bao giờ thay đổi.
Nhớ về Mẹ là con lại nhớ những ngày còn nhỏ Mẹ thường chải đầu bắt chấy cho con. Ngày đấy làm gì có Shampoo để gội đầu như bây giờ, nhưng lại có hương thơm của nồi nước bồ kết, lá hương nhu, lá sả và vỏ bưởi thơm ngào ngạt. Cái mùi thơm nồng nàn đượm chất quê ấy làm sao con quên được.
Nhớ về Mẹ là con nhớ nồi nước lá xông hơi khi mùa cúm về. Mẹ lấy tấm trăn dạ trùm kín đầu bắt con xông cho hết ốm. Cái mùi sả nó theo chúng con nhiều vào cả mùa đại dịch chống Covid mấy năm nay. Rồi các loại lá thơm từng dùng kèm trong bữa ăn đạm bạc nhưng lại là những vị thuốc Mẹ vẫn dạy cho con. Mẹ dạy con dùng lá chữa bệnh cho trẻ còn tốt hơn là tụi trẻ dùng thuốc tây bây giờ. Nhưng rau sạch, lá sạch bây giờ hiếm lắm Mẹ ơi.
Nhớ về mẹ là con nhớ từng đường kim mũi chỉ Mẹ dạy con khâu vá áo. Con nhớ có lần Mẹ bảo không bao giờ được mặc áo xổ gấu. Thấy gấu áo tuột chỉ là phải khâu lại ngay. Vì thế sang đây khi đi làm, con thấy cô nhân viên làm cùng áo bị xổ gấu cô ấy chẳng quan tâm. Con nói để con khâu lại cho vì mặc thế người ta kiêng khi chỉ mặc áo xổ gấu cho người chết thôi. Cô ấy tròn mắt ngạc nhiên vì phong tục của dân mình khi nghe con giải thích. Cũng nhờ Mẹ dạy con cách can vải đáp gấu mà sang đây con cũng kiếm được tiền tiêu vặt nhờ khâu vá. Con cũng chẳng ngờ lại có cơ hội khâu vá quần áo ở đất nước giầu có khi giá bán quần áo rẻ hơn sửa chữa nhiều.
Nhớ về Mẹ là con lại nhớ đến lời Mẹ dạy năm xưa. Luôn chịu thiệt về mình để nhường nhịn với người khác. Mình chịu thiệt một tý nhưng lại được tình cảm an vui với mọi người. Sống như vậy thật an nhàn đúng như Mẹ nói cho con hay. Sống vị tha là điều Mẹ luôn nhắc nhở con. Tình thương của Mẹ thật bao la, nó không chỉ bó gọn trong tình cảm Mẹ con mà còn lan rộng ra cả với người xung quanh. Thậm trí cả với những người dân lao động buôn bán Mẹ thường gặp ở chợ. Để rồi khi Mẹ ra đi, họ ngậm ngùi gửi lòng thương nhớ Mẹ qua những nén hương thắp trên xe tang dừng qua nhà. Học làm được như Mẹ thật khó nhưng con vẫn cố gắng làm theo lời Mẹ dạy.
Con trải lòng theo nỗi nhớ về Mẹ khi hôm nay là kỷ niệm ngày sinh của Mẹ. Con vẫn nhớ và mua bánh pía sầu riêng thắp hương cho Mẹ. Ngày sinh của Mẹ vẫn có bánh Mẹ yêu thích đặt trên bàn thờ trước khi con đi làm. Con nhớ Mẹ nhiều lắm.
- NÂNG TẦNG NHÀ GÒ VẤP
- NÂNG TẦNG NHÀ QUẬN BÌNH TÂN
- NÂNG TẦNG NHÀ QUẬN PHÚ NHUẬN
- NÂNG TẦNG NHÀ QUẬN TÂN PHÚ
- NÂNG TẦNG QUẬN 12
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG BIÊN HÒA
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG HUYỆN BÌNH CHÁNH
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG HUYỆN CỦ CHI
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG HUYỆN HÓC MÔN
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG HUYỆN NHÀ BÈ
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG LONG KHÁNH
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 1
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 10
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 11
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 12
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 2
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 3
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 4
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 5
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 6
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 7
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 8
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN 9
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN BÌNH TÂN
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN BÌNH THẠNH
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN GÒ VẤP
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN PHÚ NHUẬN
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN TÂN BÌNH
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG QUẬN TÂN PHÚ
- XIN PHÉP NÂNG TẦNG THỦ ĐỨC